Ngày 02 tháng 8, 2025 bởi Capybara Boy
“Trần nhà… hmm”
Những lời đầu tiên trong lần tái sinh… đúng chuẩn motif kinh điển… dù lần này hơi khác một chút.
Nhưng motif kinh điển vẫn quan trọng.
Một cái giường với màn che sang trọng… Không có
Nếu có màn che, thì cậu ấy đã không thấy được trần nhà.
So với tiêu chuẩn Nhật Bản hiện đại, đây là một chiếc giường đơn sơ.
Một lớp rơm trải trên tấm ván gỗ, bên trên phủ một tấm vải mỏng.
Nhưng xét nền minh châu Âu thời Trung cổ, thì cái giường này đã được coi là khá tốt.
Điều đó cũng cho thấy thân phận của cậu. Rõ ràng đây không phải là dinh thự quý tộc.
Quần áo trên người vẫn là bộ cậu mặc khi chết ở Trái Đất. Giày cũng vậy. Ngoài ra không mang theo gì khác.
Ryo1 rời giường, trước tiên đi dạo quanh căn nhà.
Phòng ngủ, phòng khách, bếp, và… phòng tắm.
“Có bồn tắm!?”
Cậu chưa từng nghe nói châu Âu trước thời Trung cổ lại có bồn tắm.
“Ờ thì, thời La Mã cổ đại từng có nhà tắm công cộng, nên cũng không hẳn là chưa từng tồn tại. Là người Nhật, có bồn tắm thì quả thật đáng mừng… À, không biết có phải Michael làm cho mình vì biết mình là người Nhật không nữa. Michael… quả là vĩ nhân!”
Dù chưa chắc Michael có phải đàn ông thật hay không.
Thực ra, kiến thức của Ryo sai bét. Thời trung cổ ở châu Âu vẫn có nhà tắm công cộng.
Chỉ là nhận thức của dân thường về vệ sinh quá kém, nên mấy nhà tắm đó lại trở thành ổ lây bệnh truyền nhiễm.
Trên bàn trong phòng khách có hai cuốn sách và một con dao. Bên cạnh là một tờ giấy.
『Thực phẩm được để trong kho bên ngoài. Đã làm thành phòng đông lạnh nên thức ăn sẽ bảo quản được lâu. – Michael』
“Mình biết ngay là ông ấy đọc được suy nghĩ của mình…”
Tốt nhất đừng gây thù với người này.
Hai cuốn sách không phải là những cuốn sách dày cộm cất trong thư viện quý hiếm ở đại học… mà là sách bình thường… đúng hơn là loại sách in kiểu Gutenberg ở Trái Đất.
“Là sách? Không phải da thuộc mà là giấy? Vậy là thế giới này có giấy sao?”
『Bách khoa quái vật: Sơ cấp』
『Bách khoa thực vật: Sơ cấp』
“Ra là vậy…”
Nói cách khác, thế giới này không có kiểu kỹ năng『Thẩm định』như mấy truyện Isekai.
“Michael cũng từng nói là thế giới này không có hệ thống cấp độ hay kỹ năng…”
Cả hai cuốn đều dễ đọc, lại còn có cả hình minh họa.
Cậu ấy cảm thấy vô cùng biết ơn.
Con dao dài khoảng 20cm, chất lượng khá tốt.
Bạn sẽ mang theo gì nếu ở 1 mình trên đảo?
Câu trả lời chủ yếu là con dao.
“Motif kinh điển là con đường hoàng đạo! Motif kinh điển là tối thượng!”
Ryo cài dao vào thắt lưng.
Ngoài ra, trong nhà cũng không có gì đặc biệt.
Cậu mở cửa bước ra ngoài.
Ánh sáng rực rỡ
Cỏ xanh trải dài xung quanh nhà.
Phía trước là khu rừng rậm rạp đến mức không nhìn thấy gì bên trong.
Phía đối diện cũng là rừng.
Xa hơn… khá xa về phía chân trời, là dãy núi cao chạm mây.
Khí hậu ở đây có vẻ ấm áp, nhưng trên đỉnh núi vẫn phủ tuyết.
“Chỗ đó nhìn kiểu gì cũng là nơi có rồng xuất hiện… thôi, mình sẽ không lại gần đâu.” - Ryo tự nói thành lời.
Cậu chưa thấy đói.
Trong trường hợp đó, có một việc nhất định phải làm.
Hoặc đúng hơn, là một việc cậu chắc chắn muốn thử khi đến thế giới kiếm và ma pháp này.
Đúng vậy, là thử dùng ma pháp.
“Mình chỉ dùng được thuộc tính Thủy. Và hình ảnh tưởng tượng rất quan trọng khi niệm pháp.”
Đưa tay phải ra phía trước.
Hình dung cảnh nước phun ra từ tay phải, rồi hô to:
“Ra đây, nước!”
Tách.
Một khối nước bằng cỡ một cốc đầy xuất hiện từ tay phải, rơi xuống đất.
Đây là lần đầu tiên cậu ấy dùng ma pháp!
Nhìn khách quan đó là 1 pha trình diễn tệ hại, nhưng thế là đủ rồi.
Thành công với ma pháp đầu tiên, Ryo xúc động không thôi.
“Ma pháp thực sự tồn tại ở thế giới này…”
Ryo hưng phấn đến mức tiếp tục niệm chú liên tục.
“Ra đây, nước” “Ra đây, nước” “Ra đây, nước” …
“Michael từng nói hình ảnh là quan trọng. Vậy thì…”
Hình ảnh nước từ tay phải vẫn giống nhau.
“Nước”
Lần này, vẫn xuất hiện một khối nước từ tay phải, rơi xuống đất.
“Water”
Vẫn vậy, một khối nước xuất hiện rồi rơi xuống.
“Vậy là không cần phải nói to. Mình vẫn muốn được hét vài câu ngầu ngầu cơ…”
Đàn ông luôn có chút “hội chứng Chuunibyou” mà.
“À, đáng lẽ mình phải trữ số nước này vào bồn tắm. Lãng phí quá.”
Cậu lập tức chạy tới phòng tắm.
Sau đó tiếp tục luyện ma pháp Thủy.
“Hiện tại chỉ tạo ra được lượng nước bằng một cốc đầy. Mình muốn tạo ra dòng nước chảy liên tục. Đủ để đầy bồn tắm.”
Bồn tắm làm bằng đá, chế tác khá tinh xảo.
Giống kiểu bồn ngoài trời ở mấy khu suối nước nóng cao cấp.
Nếu chỉ dùng “Nước” thì sẽ rất phiền phức.
“Nghĩ đến nước chảy liên tục, thứ đầu tiên mình nhớ tới là vòi nước. À khoan, đây là bồn tắm. Đã là bồn tắm thì nên là nước nóng. Đúng rồi, thử tạo nước nóng xem sao.”
Ryo tưởng tượng nước nóng trong đầu.
Để củng cố hình ảnh, cậu ấy nói to:
“Nước nóng”
Ngay lập tức, một khối nước xuất hiện, rơi vào bồn.
Đúng vậy, là nước. Không hề nóng.
“Ể? Có lẽ mình phải tưởng tượng cụ thể hơn.”
Cậu hình dung nước nóng trong bồn tắm.
“Nước nóng”
Và rồi, lại một khối… nước thường rơi xuống bồn.
“… Thôi, bỏ qua vụ nước nóng hôm nay vậy. Rừng Rondo này khá ấm, tắm nước lạnh cũng được.”
Ryo không ngại làm việc chăm chỉ.
Nhưng Ryo là kiểu người biết giá trị của việc… từ bỏ đúng lúc.
Không phải chuyện gì cũng thuận lợi ngay từ đầu.
“Cung cấp nước”
Ryo tạo hình tay phải như vòi nước, dòng nước liền chảy ra liên tục.
“Được rồi, ổn đấy.”
Dù thất bại với nước nóng, nhưng tạo được dòng nước liên tục ngay từ ngày đầu cũng là thành tựu không nhỏ.
Ít nhất, nước uống và nước tắm đã được đảm bảo.
Vấn đề lớn còn lại trong sinh hoạt hằng ngày là…
“Lửa nhỉ…”
Đúng vậy, từ nấu ăn, sưởi ấm, cho đến nâng cấp bồn nước lạnh thành bồn nước nóng đều cần có lửa.
Nếu dùng được ma pháp Hỏa thì tốt biết mấy… nhưng mong ước viển vông đó là bất khả thi.
Ryo sẽ phải sống cả đời chỉ với ma pháp Thủy.
“Làm sao để có lửa đây…”
Ngọn lửa đầu tiên của nhân loại bắt nguồn từ cây bị sét đánh cháy… hoặc do Prometheus ban tặng… cả hai đều không thực tế lúc này.
“Nếu có đá đánh lửa thì dễ rồi.”
Liếc qua, trong nhà không hề có đá lửa.
Dùng dao thép gõ vào đá lửa sẽ tạo ra tia lửa.
Sớm muộn gì cậu ấy cũng phải tìm ở vách đá hay ven sông gần đây… nhưng đó là chuyện sau khi quen dần với cuộc sống nơi này.
Sự thật là, việc quái vật không tới gần phạm vi 100 mét cũng đồng nghĩa bên ngoài có quái vật.
Ryo nên chuẩn bị kỹ trước khi rời khỏi “Hàng rào bảo vệ” mà Michael đã tạo.
Chỉ khi nào thành thạo ma pháp Thủy hơn, và tìm ra cách biến nó thành ma pháp công kích…
Trước mắt, phải tìm cách khác để lấy lửa.
Không có đá lửa, phương pháp còn lại là cọ xát hai thanh gỗ để sinh nhiệt.
“Dù mình hoàn toàn không tưởng tượng nổi cảnh mình làm được…”
Sau khi trữ đủ nước vào bồn tắm, Ryo đi ra ngoài.
Cậu thu nhặt củi khô, nhưng không rời khỏi phạm vi an toàn.
Trên đường, Ryo cũng nhặt mồi lửa.
Mồi lửa là vật dễ bắt cháy. Cỏ khô.
Nếu vò nát, có thể dùng được… chắc vậy.
Trong số đó, may mắn cậu ấy còn nhặt được một ít vỏ cọ đen từ loại cây giống cọ nhưng khác chút so với cây cậu ấy nhớ.
“Ừm, mình nhớ thấy trong video.”
Kiến thức sinh tồn của Ryo chỉ đến mức đó.
Trong nhà Michael chuẩn bị có sẵn một cái liềm.
Tính cả phần củi sẽ dùng sau này, cậu ấy cũng gom được một lượng khá ổn.
Cành cây giống thông và giống sồi sẽ dùng để cọ tạo nhiệt.
“Bắt đầu thôi!”
“…Không có cả khói.”
Ryo cố gắng hơn.
Một tiếng trôi qua… hai tiếng… và rồi bỏ cuộc.
“Trước mắt kiểm tra kho đồ ăn đã.”
Có thể sẽ phải tiết kiệm.
Ryo – người vừa bỏ cuộc nhóm lửa – đi ra nhà kho sau nhà.
Kho trông như túp lều nhỏ bình thường.
Mở cửa ra, bên trong mát lạnh.
“Là ma pháp Thủy sao? Tường làm bằng băng? Y như phòng đông lạnh.”
Có lẽ Michael đã chuẩn bị cho cậu. Sau này, Ryo có thể sẽ dùng được loại ma pháp này… chắc vậy.
Ngày thứ hai sau khi đến 『Phi』2, Ryo tỉnh dậy cùng ánh mặt trời.
Trong đầu cậu đã có ý tưởng tạo lửa.
Nhưng để làm được, cậu phải luyện ma pháp Thủy thuần thục hơn nữa.
Michael từng nói, quy luật vật lý và cấu tạo phân tử ở Trái Đất và 『Phi』cơ bản là giống nhau.
Dĩ nhiên, 『Phi』có ma pháp còn Trái Đất không. Nhưng nghe nói ngày xưa Trái Đất cũng từng có.
Cấu tạo phân tử của nước là H₂O. Ở 『Phi』chắc cũng vậy.
Cậu lấy một cái xô từ phòng tắm.
“Cung cấp nước”
Đổ vào xô khoảng 10cm nước.
Bước tiếp theo là đông cứng nước thành băng.
Hình ảnh trong đầu là nén chặt nước lại.
“Đông lại!”
Nhưng, không thành công.
“Ừm, khó thật. Nhưng mình phải tạo được băng… đây có thể sẽ là vũ khí. Mình muốn thử tạo ma pháp kiểu mũi giáo băng.”
Có lẽ không chỉ đơn giản là nén nước. Có khi còn phải tưởng tượng quá trình rút nhiệt ra.
Vừa nghĩ vừa thử đi thử lại.
Cuối cùng, một lớp băng mỏng xuất hiện trên mặt nước.
Nhưng vẫn chưa đông đặc hoàn toàn.
Lần này, cậu tưởng tượng chi tiết hơn về các phân tử H₂O.
Có hai cơ chế mà băng tích trữ nhiệt lượng.
Một là dao động phân tử.
Hai là thay đổi độ bền liên kết giữa các phân tử nước, tức enthalpy.
Cậu hình dung liên kết các phân tử H₂O lại với nhau.
Liên kết nguyên tử O của phân tử này với nguyên tử H của phân tử H₂O kế bên.
Hiện tượng gọi là liên kết hydro hình thành trong hình ảnh của cậu.
Đồng thời, dao động phân tử dừng lại.
Nói một cách đơn giản, nhiệt độ của chất tỷ lệ thuận với biên độ dao động của các phân tử cấu thành nó.
Hoặc có thể nói, “nhiệt độ” chính là chỉ số thể hiện cường độ dao động phân tử.
Dao động càng mạnh, nhiệt độ càng cao và ngược lại.
Trạng thái dao động gần như bằng không được gọi là không độ tuyệt đối, -273.15°C.
Do đó, lý thuyết cho rằng không tồn tại nhiệt độ thấp hơn mức này.
Trong hình ảnh, cậu khiến dao động phân tử H₂O bằng không.
Ngay lập tức, nước trong xô đông cứng hoàn toàn.
“Được rồi, thành công! … Nhưng thành công rồi thì lại không lấy được tảng băng ra khỏi xô.”
Cậu phải thay đổi hình dạng của băng một chút.
Đặt hai tay lên khối băng, cậu hình dung trong đầu. Phần rìa băng dần được gọt mỏng.
Sau đó, cậu lấy nó ra, cầm trong tay.
Một tảng băng đường kính 25cm, dày khoảng 10cm.
Cậu cầm hai tay, tiếp tục tưởng tượng, làm dày phần giữa và mỏng phần viền, tạo thành thấu kính lồi.
Sau khoảng 30 phút, cuối cùng cậu hài lòng với hình dạng.
“Fufufu, ta đã thắnggggggg. Bí quyết chiến thắng là liên kết hydro!”
Không ai biết Ryo đang chiến đấu với ai…
Liên kết hydro gắn kết các phân tử nước, nhưng ví dụ như ADN xoắn kép cũng được nối bằng liên kết hydro.
Trong môn Sinh học, ta học rằng A-adenine liên kết với T-thymine, G-guanine liên kết với C-cytosine bằng liên kết hydro để tạo thành chuỗi kép.
Liên kết hydro thật tuyệt vời!
Giờ thì, dùng thấu kính băng này để hội tụ ánh sáng mặt trời, đốt vỏ cọ đen.
Dùng băng tạo ra lửa. Có chút cảm giác trái khoáy.
Cậu lo băng sẽ tan, nhưng khi liên tục truyền ma lực thì băng không tan.
Đây có thể là điểm khác biệt giữa băng tự nhiên và băng tạo ra bằng ma pháp.
Mặt trời chói lọi. Thấu kính băng khá lớn.
Chỉ chưa đầy hai phút, vỏ cọ bốc cháy.
Ryo cuối cùng cũng có cách tạo lửa.
“Ma pháp đúng là tiện thật.”
Cậu có thể dùng ma pháp để có đủ ba yếu tố sinh tồn: lửa, nước và thức ăn. Dù rằng, cách tạo lửa hơi nguyên thủy…
“Không biết nước này từ đâu ra nhỉ? Chắc là từ hơi ẩm trong không khí… chắc vậy?”
Rừng Rondo có khí hậu ấm, thậm chí nóng như cận nhiệt đới. Độ ẩm cũng cao.
Điều đó đồng nghĩa không khí chứa rất nhiều hơi nước.
Nhờ vậy, một người mới như Ryo có thể nhanh chóng nắm được cách tạo nước.
Cậu nghĩ vậy.
Trên Trái Đất, ngay cả sa mạc cũng có độ ẩm vài phần trăm.
Nói cách khác, ngay cả không khí khô ở sa mạc cũng chứa nước.
Nếu rút được nước từ đó… ma pháp quả là tiện lợi.
Tuy nhiên… nếu không phải vậy thì sao?
Nếu nước không được rút từ không khí, mà là tạo ra từ hư vô?
Dĩ nhiên, không thể từ hư vô hoàn toàn.
Nói chính xác hơn, khi nói “hư vô” nghĩa là không có vật chất, nhưng vẫn có năng lượng.
Michael từng nói, quy luật vật lý ở Trái Đất và 『Phi』về cơ bản giống nhau.
Nếu vậy, công thức vật lý áp dụng ở Trái Đất chắc cũng áp dụng ở 『Phi』.
Công thức Einstein nổi tiếng mà người bình thường ở Trái Đất cũng biết.
E = mc²
E: Năng lượng; m: khối lượng; c: vận tốc ánh sáng.
“Năng lượng bằng khối lượng nhân vận tốc ánh sáng bình phương.”
Hiểu đơn giản, có thể tạo ra năng lượng từ vật chất.
Ví dụ điển hình là điện hạt nhân và bom nguyên tử.
Nhưng điều quan trọng ở đây là dấu bằng.
Như học trong Toán trung học, hai vế nối bởi dấu bằng là tương đương.
Nói cách khác, nếu trích xuất năng lượng từ vật chất được, thì tạo vật chất từ năng lượng cũng được.
Dĩ nhiên, ngay cả Trái Đất thế kỷ 21, công nghệ tạo vật chất từ năng lượng vẫn chưa thành hiện thực.
Cùng lắm chỉ tạo ra được electron qua quá trình sản sinh cặp hạt.
Bởi lẽ, chỉ một gam vật chất cũng chứa năng lượng khổng lồ.
Nói cách khác, dù kiểm soát được nguồn năng lượng khổng lồ, cũng chỉ tạo ra được một gam vật chất.
Khổng lồ tới mức nào?
Quả bom nguyên tử ném xuống Hiroshima thực chất chỉ có khối lượng năng lượng khoảng 0,7 gam.
Nói cách khác, nếu toàn bộ năng lượng đó chuyển thành khối lượng… cũng chỉ tạo ra được 0,7 gam vật chất.
Tuy nhiên, ở 『Phi』lại có thứ tiện lợi gọi là ma pháp.
Có lẽ sâu trong ma pháp tồn tại kỹ thuật tạo vật chất từ năng lượng.
Không chỉ là “tạo ra thứ gì từ hư vô”, điều đó còn chạm tới bí ẩn của thế giới.
Giấc mơ của cậu ấy đang phát triển!
Note